Music and me


href="http://s810.photobucket.com/albums/zz24/hotmit_1989/?action=view&current=Music_Note_Tattoo_by_Dartedrose.jpg" target="_blank">Photobucket

Thứ Hai, 15 tháng 3, 2010

Mắt nâu

HP:28/01/2009


Hôm nay tớ gặp lại cậu- mối tình( bạn ) đầu của tớ.

Xem nào, đã 8 hay 9 năm nay rồi... cậu trông lạ thế- cao hơn này và manly hơn ngày xưa rất nhiều :).Và giờ thì cậu nói tiếng anh đỉnh hơn tớ nhiều rồi. Cậu chẳng còn phát âm phát âm quả chuối là ba-na-na nữa đâu nhỉ :D

Nhưng đôi mắt thì vẫn thế...đôi mắt mà tớ vẫn gọi là mắt nâu cún yêu ấy ( hic thế mà nhạc sỹ Sỹ Luân lại lấy mất bản quyền của tớ rồi).Và mỗi lần như thế cậu lại áp sát vào tai tớ mà nhấc bổng tớ lên khỏi mặt đất...Nhưng giờ thì tớ đố cậu đấy :)) He he ...

Cậu nhìn tớ và bảo :" Trông cậu vẫn thế hotmit ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii"Cái chữ ơi cuối câu nghe sao điêu thế không biết...:) Chẳng nhẽ lúc đây tớ lại phê bình vì môn Triết của cậu kém thế...Có ai tắm hai lần trên một dòng sông đâu. Why ??? cos i'm MjtLady, now...Chỉ có cái nick cậu đặt cho tớ vẫn thế thôi!Từ hồi lớp 6- lần đầu tiên cậu đưa tớ đi lập nick chat ở hàng cô Oanh đấy..Cửa hàng net bây giờ cho công ty quảng cáo thuê.Đã lâu rồi tớ không nhìn thấy cô ấy...Nghe đâu cô ấy đi nước ngoài rồi...Và bỏ lại chú ấy ở lại.

Hm... lâu rồi không về Hải Phòng thấy thành phố mình thay đổi nhiều lắm...Đông hơn, ngột ngạt hơn... thấy toàn xe và người thôi.Tớ đọc được nó trong mắt cậu...

Buổi chiều mùa đông hiu hắt và nhanh tối. Trong cái ánh chiều chập choạng mắt nâu trĩu xuống...Lại buồn ngủ !!! haizzzzzzzz tớ đi guốc rách bụng cậu ra rùi ...Cái thói quen có đi đến nửa vòng trái đất thì cậu cũng thế thôi (Nguyễn Y Vân).

Đi qua ngôi trường cũ. Cậu hét lên sung sướng bằng cái giọng lơ lớ :" Ôi trường có biển rồi à. Sân lại lát đá hoa nữa...Thêm dãy phòng mới nữa hotmit ơi..." " nhưng trông chật hơn nhỉ ?" Tớ lườm cậu vì cậu thường nhìn mọi thứ ở khía cạnh không gian.Còn về mặt thời gian thì sao??? Cậu cười bảo có tớ.

Nhắc đến chuyện nhìn...Ngày xưa rất xưa ấy cậu cận mà chẳng chịu đeo kính. Cứ giữ tớ khư khư làm quan sát viên thôi...Và một thời gian tớ là đôi mắt của cậu.Tuy không không dài nhưng đủ ý nghĩa với tớ...

Nhưng giờ thì khác rồi cậu mổ mắt- mắt 10/10. Chẳng bù cho tớ...cận 4 điốp...Cậu ấn đầu tớ bảo:"Ai cho cậu bắt chước tớ nheo mắt cơ". Nhưng mắt nâu ơi ! Tớ thích cái cách cậu nheo mắt nhìn mọi vật lắm.. trông giống con Cún mới ngủ dậy lắm :D. Vừa nói ra sự thật phũ phàng giữ kín từng ấy năm tớ đá cho cậu một cái. Tớ biết cậu không đau nhưng cậu sợ bẩn quần...Nên cứ lúi húi lau mãi...Nhìn cảnh ấy trông đáng đáng đòn lắm. Vì cậu cứ chơi cái trò cũ rích ấy...xoa đầu người khác...

Silence is golden.

Trên phố đông người có hai kẻ ngước lên ô cửa sổ ấy...để nhớ để thương để vương vấn...Ngày xưa yêu dấu quay về...

Ngày đầu tiên đến trường cảm giác bao trùm là nắng, nóng và oi....Lũ học sinh mới tốt nghiệp cấp một lít nhít xếp hàng dài ngoan ngoãn chờ các cô phân lớp. Cậu ngố ngố thế nào lại chạy nhầm vào lớp tớ, đúng cạnh tớ và ngồi cạnh tớ luôn...Đáng nhớ nhất là cái vụ đụng độ của hai vì sao mang tên tớ , cậu...tạo một vụ xì căng đan ở trường. Sau hôm đấy bọn mình càng nổi hơn khi thân nhau. Chúng nó xì xèo bàn tán...nghe vui tai. Nhưng mắt nâu ơi cái chiến trường hồi ấy giờ thành bãi gửi xe rồi. Chẳng biết bọn trẻ con sẽ nhảy cao kiểu gì nữa???

Tớ và cậu bước ra trường bỏ lại sau khoảng trời tối nhá nhem.. Hi! bánh mì thịt xiên nhé! Mai đi rồi mang thịt xiên ở Tô Hiệu đi nhé'.Cậu may mắn gặp được tớ- phần ký ức ngọt ngào..và cũng hơi đau nhỉ?

Vì hồi đó chính tớ kéo cậu đi trượt patanh hại cậu cả tuần đau mình mẩy :)) Nhớ không ...sáng chủ nhật mưa phùn tháng ba đấy...

Có hai đứa nhóc điên điên đạp xe lên tận cung để trượt. Lên đấy rồi- trong tình trạng ướt mèm có mỗi hai đứa trong nhà tha hồ trượt bao lâu tùy thích:). " Vẫn nhớ mãi bóng dáng thiên thần ấy. Giờ còn đây những nỗi xót xa trong lòng..."Cả ngày hôm ấy đía cứ repeat mãi cái bài ấy khiến tớ đến bây giờ cứ nghe lại nhớ...những vòng quay của bánh xe...

HÌ cảm ơn cậu nhé..tớ mới may mắn này.Thực sự hôm nay tớ cười rất vui đấy. Chẳng biết tớ đã cất giữ cái điệu cười 1102 (nhất nhất không nhì) này bao lâu rồi nữa :)

Ngồi quán cũ cảm giác thế nào hả mắt nâu???

Hai đứa cùng goj đen đá rồi nhìn nhau đồng thanh đổi dimah dau và bim bim xò...như ngày xưa...Mắt nâu có thấy vị trà nhạt không??? Ngọt hơn giọt đắng là cái chắc... Cũng giống như kí ức học trò vậy....

Cậu muốn nghe lại cái bài xưa kia tớ chỉ dám hát cho mỗi mình cậu nghe. Cái đoạn hú hú ban đầu khiến cậu bạn gà tây ngây ngất mất một lúc. Gà tây mắt nâu ơi....tớ không nhút nhát như xưa nữa rồi. Không vì cậu mà vì chính tớ...

" Em ước mong một mai khúc nhạc lòng em ngân lên..."

Hết chuyện ngày xưa...rồi đến chuyện ngày nay...Cậu hỏi tớ có người yêu chưa...rồi chưa kịp trả lời cậu khoe có một con một tuổi làm tớ tí nữa ngã ngửa. Năm ngoái mới lấy cô nàng tóc xanh mũi lõ. À quên mắt xanh mũi lõ...

Tớ tủm tỉm cười và nghĩ rằng con cậu giống cả bố và mẹ nó chắc một mắt xanh một mắt nâu nhỉ :">

Thằng bé tóc vàng cậu đặt theo tên thần tượng của tớ à??? Nick Nguyen...nghe ngồ ngộ nhỉ:)

Cứ huyên thuyên mãi về cái tổ ấm mình cậu dần nhận ra điều gì trong tớ???Cậu nhìn tớ khiến tớ thực sự bối rối đấy nhé chỉ vì tớ không kể về người ấy cho cậu,,,:(

Chia tay cậu tớ tặng cậu cả hộp kẹo- ngọt ngào như vòng tay êm ái...Mắt nâu ơi luôn vui vẻ như lúc này nhé.Hẹn ngày gặp lại....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét