Music and me


href="http://s810.photobucket.com/albums/zz24/hotmit_1989/?action=view&current=Music_Note_Tattoo_by_Dartedrose.jpg" target="_blank">Photobucket

Thứ Hai, 15 tháng 3, 2010

Cảm nhận khi hát bản tình ca đầu tiên

HP: 10/12/2009

Bản tình ca đầu tiên- một ca khúc đã chiếm trọn tim tôi trong một thời gian dài.Ngay cả bây giờ vẫn thế( Nguyễn Y Vân)


Tôi yêu nó ngay từ tiếng piano dạo ban đầu...réo rắt cứ từng lúc đưa ta vào tâm hồn của ai đó...Và cái giai điệu nhẹ nhàng ấy khiến người nghe như muốn tan ra



Nhưng lý do khiến ca khúc ngự trị trong tôi lâu như vậy là sự day dứt tôi cảm nhận được ở ca từ bài hát. Những tâm sự suy nghĩ rụt rè của một cô gái với thứ tình cảm thiêng liêng- tình yêu. Thật ngây thơ , chân thật đáng yêu hay đáng thương???

"Ngày không anh, không lung linh nắng trên con đường.
Dòng người lướt qua riêng em ngẩn ngơ miên man."
Tôi liên tưởng đến một cô gái...Vào một buổi sáng chủ nhật khi tiết trời vào thu nhé. Một chút gió se se lạnh khiến những chiếc lá co lại. Còn cô??? Ngần ngơ miên man... Đây là 2 động từ miêu tả chính xác tâm trạng của ai đó khi vu vơ nhớ đến ai đó mà tôi nghĩ rằng chắc tác giả đã trải qua rồi chăng???
Tôi nhìn thấy cô đang ngồi đó...khẽ nhắm mắt và đung đưa theo điệu nhạc. Điệu nhạc từ chính trong tâm thức của cô...mơ hồ...vô thức...nhớ về một người- Người con trai ấy trong cô không phải bạn thông thường nhưng cũng chưa bao giờ là người yêu....

"Và anh hỡi có biết riêng em ngẩn ngơ bóng hình đợi mong???"
Nhớ là cách mà trái tim nhắc nhở rằng bạn yêu người đó...Còn nhớ còn chờ còn hi vọng...
"Nhưng em nín lặng không dám chạy đến bên anh"
Thật buồn khi yêu ai đó mà không dám nói. Cả tôi và bạn đều có thể suy nghĩ như thế khi đang ngồi đây...Nhưng hãy thông cảm cho cô ấy nhé.Vì tình yêu là như vậy đấy! Đáng thương hay đáng yêu nhỉ?(Đã hàng trăm lân tôi tự hỏi mình và cũng hàng trăm lần tôi im lặng)
"Vì ngại anh hững hờ hay vì sợ tim em xốn xang???"
Một chút do dự, một chút lo lắng vì sợ...
Sợ tình yêu mong manh như khói nhanh tan.
Sợ tình yêu như hoa dã quỳ vội tàn.

Và sợ anh như nắng sẽ vụt bay khi đông lạnh về..."

Rồi anh bước ra khỏi cuộc đời cô ...như giấc mơ đến và đi...và để lại những hạt mầm bé xíu- Hạt mầm của nỗi nhớ ngày một lớn ...nhức nhối!

Để đến đoạn hai "Lòng em khát khao sẻ chia buồn vui cùng anh"

Lời hát hôm nay cô chỉ có thể hát cho chính mình
"Nếu anh cần một bờ vai ngoan..nếu anh cần những phút bình yên. Em sẽ đến ngồi kề bên anh..."
Ngốc ơi...sao cô cứ ngồi đó lặng lẽ và hát mãi cái bản tình ca đầu tiên dù biết anh sẽ chẳng bao giờ nghe đến???:(
Khi nắng vu vơ ghé đến...làm những giọt cà phê không màu lung linh lỗng lẫy kiêu hãnh đến kỳ lạ...

Cô nghẹn ngào cho chính mình:

"Nếu em cần một bờ vai êm...nếu em cần những phút bình yên.Ai sẽ đến ngồi gần bên em...???"

Dịu dàng da diết....và xót xa khi bất ngờ câu hỏi đồng thời là câu trả lời...

Hum...trên đây là những cảm nhận khi tôi hát bản tình ca đầu tiên..Tôi biết ca khúc này nhạc sỹ Duy Khoa viết là lời hứa của một chàng trai với tình yêu của mình .Nhưng chẳng hiểu sao hình ảnh cô gái ấy cứ trong tôi trong từng nốt nhạc...từ hôm qua.

Share chút nhỉ^^

( Bài này tớ viết và đc đăng trên nhacvietplus với tên hotmit_1989)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét