Music and me


href="http://s810.photobucket.com/albums/zz24/hotmit_1989/?action=view&current=Music_Note_Tattoo_by_Dartedrose.jpg" target="_blank">Photobucket

Thứ Hai, 15 tháng 3, 2010

Con đường hoa sữa


Glitter Photos
[Glitterfy.com - *Glitter Photos*]

Hoa sữa- Cái thứ hoa mang về những ký ức ngọt ngào mà hăng hăng...y như cái mùi vốn có của nó.
Nếu ai đó từng đến thành phố Đồng Hới- Quảng Bình hẳn dễ dàng nhận thấy đâu chỉ ở Hà Nội hoa sữa mới nồng nàn....



Còn nhớ tối thứ năm hôm ấy...ba đứa chúng ta cùng nhau bước đi trong mưa dưới những tán hoa sữa thấp lè tè .:D Cứ bước một bước ta lại nhảy một bước...Nước bắn tung tóe :))...Cứ thế mà chẳng víu được lấy một cành đem về khách sạn :p
Nhưng nói là nói thế thôi...:"> có ai lỡ ngắt đi hoa của đất trời đâu :))..Chỉ đơn giàn là thích nhìn hạt mưa như những phi công nhảy dù xuống tầng lá phía dưới :)
Đôi chân kể chuyện..Còn con đường lắng nghe
Đến chân cầu Nhật Lệ ta dừng lại vì đã đến lúc phải trở về khách sạn :(
Con đường ta đi nhìn lại mà dài nhỉ??? Nhìn lại 3 năm sinh viên sao dài thế...Và ta dừng lại trước thềm khách sạn...trước thềm của kỳ thi cuối cùng của đời sinh viên :)


Ở Hải Phòng không nhiều hoa sữa...nhưng đủ để cảm xúc động đậy từ góc nhỏ trái tim...sâu thẳm trong chiếc hộp quá khứ chợt hiện chợt nhòa :D...Con đường nhỏ nằm bêm cạnh khách sạn Việt Trung ta đặt cho riêng ta cái tên : Con đường hoa sữa" :D

Con đường ngắn mà dài...dài mà ngắn :)

..Trên con đường này ta mang nhiều nụ cười với nhiều tâm trạng trái ngược nhau....
Khi hạnh phúc nhoẻn miệng cười ...Đôi môi ta cũng chúm chím..Chiếc mũi động đậy...Và cả mắt cũng long lanh muốn cười :p Và ta thấy hoa sữa ngọt ngào từ cái tên.........:P
Nhưng ...trong bảng chữ cái còn có chữ " nhưng"....Nhưng chẳng ai có thể cười như thế suốt từ tối đến sáng...
Ừ thì người ta vẫn thấy ta cười...nhưng cười theo một nghĩa khác...Buồn đấy...Buồn mà vẫn cười .....Thật là buồn cười...........:))


Ai đó nói hộ ta cái cảm giác đi trong gió lạnh tháng 12 mà bỗng thấy như bị ai đó bóp nghẹt không cho ta thở.......Có cái gì như thủy triều dâng mà chẳng chịu rút.... Hoa sữa hăng hăng mà cay sè nơi khóe mắt :(
Ta cứ ngỡ...ta phải dừng lại thôi...Nhưng( lại nhưng..) ta vẫn tiếp túc hành trình ...:) ..Để ta nhận ra sức chịu đựng con người quả là vô hạn :D ........có chăng chỉ là người ta chẳng muốn chịu đựng mà thôi :D
Và cũng chình trong khoảnh khắc ấy..lấp lánh trong ta một trải nghiệm mới mẻ...về ngưỡng của cảm xúc:)

Có kiên nhẫn hít hà cái mùi hăng hăng của hoa sữa...ta
mới nhận ra được cái nồng nàn thấm trong từng cánh li ti ...Phải chăng ngọt ngào sẽ chẳng còn ngọt ngào nếu thiếu cay đắng.........:)

Hoa sữa ...cái thứ hoa mù cua....Hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm. Có lẽ vậy......

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét