Music and me


href="http://s810.photobucket.com/albums/zz24/hotmit_1989/?action=view&current=Music_Note_Tattoo_by_Dartedrose.jpg" target="_blank">Photobucket

Thứ Hai, 15 tháng 3, 2010

Buổi sáng của tớ

HP: 09/12/2009

PHẦN 1: "Đi qua những ngày mưa ta thêm yêu những ngày nắng"


...5am tớ dậy lọ mọ lướt web chơi...và mở cửa chào đón ngày mới.



Photobucket

Một buổi sáng rất lạ...bắt đầu từ âm thanh réo rắt của A lover's concerto...Không u ám, lạnh lẽo mà vui vui. Hình như niềm vui này đã được báo trước:)


Này nhé, hôm qua tớ để cái blast " Vừng ơi mở ra ".Thế mà hôm nay tớ mở ra cánh cửa với đầy bất ngờ chỉ trong một buổi sáng nhé :)


BẤT NGỜ 1 :" Reo mầm hi vọng gặt niềm vui"

Tớ phát hiện ra cây xương rồng đã bị chết khô đã hai tuần nay :(

Nhưng bên cạnh nó tớ phát hiện ra những cây cỏ dại đang ra hoa màu da cam:)

Có lẽ trước khi " ra đi" xương rồng đã gửi chị gió những hạt mầm chăng???:d ...Và tớ tưới nước cho nó...mầm mới hi vọng mới...." cây nhỏ cây nhỏ mau lớn mau lớn"

BẤT NGỜ 2: "Mềm chân em bước như thiên thần "

Êm êm, mát mát...Và tớ đến trường thấy vui lạ... .

Buổi sáng ai cũng hối hả- hối hả đi làm- hối hả đi học :)Còn tớ???Lặng yên :) Lặng yên trước cảnh bình minh tuyệt đẹp
Trên nền trời nhạt nhòa...ông mặt trời hiện ra :d đẹp rạng ngời mà không chói lóa nhé:d

Đúng là " the best thing in life they are free "...

Ông đi qua những dãy nhà, qua những hàng cây...và cùng tớ đến trường

Đến trường lũ bạn nhìn tớ tổng thể...rồi cả tổng thể chúng nó cười...cười cái điệu cười 1102( nhất nhất không nhì)

Tớ chẳng biết gì chỉ biết nhìn chúng nó thế...và tớ cũng cười thôi.

Chậc ! Hóa ra tớ đến trường bằng đôi tông vàng chóe lọe mua ở Hội An :d

Ôi trời đấy chính là lý do tớ thấy êm êm mát mát...và "mềm chân em bước như thiên thần ":d

BẤT NGỜ 3:"Món quà vô giá"

Đến ngày hôm nay 9/12/2009 tớ chính thức 20 tuổi 3 ngày...Ấy thế mà vẫn còn nhận được món quà chứ...Và với tớ món quà ấy là vô giá...một niềm hạnh phúc bất ngờ đã được dạo trước bởi những hạnh phúc nhỏ khác^________^

BẤT NGỜ 4:"45 phút du lịch chợ hoa Kiến An"

Hôm nay lớp tớ hội giảng. Tớ và con bạn thân được giao nhiệm vụ cao cả và nặng nề. Chúng tớ có tất cả 45 phút để chọn và lựa những nụ cười của cuộc sống-
"mua hoa ạ!"

Cuộc sống muôn màu nên nụ cười cũng muôn vẻ...có cả nụ cười ngủ gật nữa.

Vì thế mà tớ quyết định tự chọn nụ cười cho mình :) đó^_____^

BẤT NGỜ 5:"Tay nhỏ tay nhỏ...có khiếu đấy chứ"

Bình thường nhìn tay tớ...chẳng ai lỡ nhờ làm gì cả:( Đấy là lí do tớ chỉ nấu được những món liên quan đến cái nồi cơm điện như nấu cơm, luộc trứng...à mà mới biết làm bánh...Nhớ lần đầu tiên luộc rau mà tan nát cả đời rau :d

Thế mà hôm nay tay tớ chọn hoa, tay tớ gói hoa và...tay tớ cũng trả tiền nhé :d

Còn bác bán hàng trợ lý và gói lại cho chắc :">

Ơ!!!!! Lúc này ba cái hoa tay mới thực sự phát huy tác dụng...

BẤT NGỜ 6:" Tỏa sáng^___________^"

Hội giảng là giảng cái đã giảng, đã nghe, đã học và đã tập.

Giảng viên và sinh viên là một ê kíp....kết hợp nhuần nhuyễn và chuyên nghiệp :d

Vì chuyên nghiệp quá nên một sự cố nảy sinh:d

Còn những 15 phút nữa mới hết giờ trong khi giảng viên chẳng còn gì để giảng.

Tình huống mới phát sinh...tình huống này không có trong kích bản khiến cả lũ lúng túng. Bao trùm lên cả lớp là ánh mắt sững sờ. Dường như đâu đây khắp căn phòng sự im lặng đáng sợ đang lấn sân..

Thế rồi một cánh tay xuất hiện tình nguyện làm người hùng dẫn cả lớp đi qua cơn sóng gió này ( Dạ người hùng ấy là tớ đấy ạ)

Câu hỏi là " Ấn tượng 3 ngày ở Huế và kỷ niệm riêng đặc biệt"

Không kịch bản, không có những lần diễn trước gương,....và chỉ ở đây---tớ nói bằng chính những gì mà tớ cảm nhận, bằng chính tráI tim tớ^___________^

"5 ngày thực tế và đặc biêt 3 ngày ở Huế có ý nghĩa đặc biệt với em.Người ta nói xứ Huế là xứ mưa dầm...quả không sai.3 ngày ở Huế đều là 3 ngày trời mưa tầm tã..Có thể người ta ngại khi phải vào Nội Thành trong cảnh mưa bần thỉu nhưng có lẽ sẽ rất tiếc nếu như không được thưởng thức cại vị mưa dầm ấy. Ấn tượng đầu tiên của em về Huế chính là cái vị ngọt...chè ngọt, giọng cô hướng dẫn viên ngọt ...và cả mưa cũng ngọt...Buổi sáng tham quan kinh thành huế...và tối đến chúng em dạo chơi và thưởng thức các đặc sản Huế như nem lụi, cơm liêu....Lịch sử các triều đại dân tộc hiện hữu khắp nơi...khắp các cổng thành, khắp các bức tường rêu phong...Về kỷ niệm riêng??? Đó là hai tiếng vội vã ở cầu Phú Cam chỗ nhà của nhạc sỹ Trịnh Công Sơn...Đây là một nhạc sỹ đã đưa em đến với Huế qua những bài hát...Đó là một căn nhà tập thể tầng hai.Đứng trên ấy nhìn xuống để cảm nhận phần nào vẻ yên bình của Huế...của những cơn mưa mà nhạc sỹ ví là lời hẹn thề...Nhưng có lẽ năm sau em sẽ trở lại nơi đây vào một ngày nắng đẹp để cảm nhận trọn vẹn cảm giác đứng dưới hàng nong lão- trên con đường phượng bay ---hàng cây thắp nến lên hai hàng---"

Nói xong chân tớ mới thực sự run như cầy sấy đây :) Và một tràng pháo tay.....:) Tớ tỏa sáng...

PHẦN 2: BITTERSWEET( buồn vui lẫn lộn )

Bất ngờ 7: " Gió vô hình vì người vô tình"

Các câu biết cái vụ vòng titan không ? Cô giáo tớ cũng có một cái màu bạc lấp lánh lấp lánh lấp ló ...Tớ chỉ buột mồm :" Cô giáo mình tuổi gà chứ có phải còn gà đâu mà lại bị một vố lừa ngoạn mục titan ấy nhỉ?"
Chỉ là vô tình thôi tớ làm cho cô ấy ngại suốt 45 phút cuối cùng...Cô ấy chẳng còn nhìn vào tớ giảng bài nữa.Đôi mắt tớ làm cho cô ấy tự tin bao nhiêu khi giảng bài ....nay làm cô thấy ái ngại bấy nhiêu...Chỉ vì một câu nói

..........Vô tư

...................vô tâm
..........................................dẫn đến vô tình

Bất ngờ 8: " Lòng tốt bị chọn lựa"

Để xóa tan sự day dứt ấy...con bạn rủ :" cà phê nhé"

Phê phiếc gì mụn mọc phản đối đây này...Sủi din đê...

Sủi dìn--cái món tớ tự đặt tên là cái bẫy ngọt ngào-- Vì sao ư??? Vì các cậu cắn vào nó mà xem??? Cảm giác thế nào??? Có phải ngập răng, nóng đến chết người và ngọt nữa nhỉ ^_____________^ Đôi khi tớ muốn từ bỏ vì nóng quá nhưng nó cứ dính chặt lấy răng :( Chịu! Thế là đành ngậm nóng nuốt ngọt :(

Đang ăn đến viên thứ hai thì một em bé xuất hiện. Nó xơ xác và mong manh trong gió...Nhưng lúc ấy tớ bị ám ảnh bởi đôi mắt nó trong veo và van xin...Và tớ quyết định cho nó cái túi tiền xu của tớ (khoảng 9k gì đó) và hi vọng nó sẽ ấm áp hơn....

"Cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn...hay vẫn đáng buồn theo một cách khác"
Và rồi cũng ánh mắt ấy nó tinh ranh nhặt ra đồng xu 200 trả lại tớ giọng nói tỉnh bơ :" Đồng này không tiêu được"

Tớ suýt nghẹn...không vì viên sủi dìn to mà vì ngỡ ngàng "lòng tốt bị chọn lựa"

Ngay lúc này đây...đồng xu ấy vẫn nằm trong túi tớ...

BẤT NGỜ n: Còn cả buổi chiều và buổi tối để tớ dang tay và đón nhận những điều bất ngờ.
Bitter hay sweet tớ không rõ...Tớ đón nhận chứ không chọn lựa như em bé kia............
^__________^

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét