Viết cho bạn, cho tháng 5, cho những khát khao rực cháy.
Chẳng biết từ khi nào tôi có thói quen viết về bạn như thế. Đâu cần giáy bút…mỗi ý nghĩ bất chợt thoáng qua đâu đó trong giai điệu quen, trong màu đỏ tháng 5 bỗng trở thành nét chữ. Bạn qua đây lạ, Cảm xúc bạn mang tới tôi còn lạ hơn. Như thể lần đầu tiên tôi thấy một tôi trong tôi vậy.
Tôi vốn ghét mùa hè, ghét tháng 5…ghét nắng như ong đốt. Ghét màu chói chang của hoa phượng. Ngắm hoa phượng dưới ánh mặt trời còn ghét hơn. Cứ phải nheo nheo mắt. Mồ hôi mẹ, mồ hôi con túa ra đầm đìa…Mùa hè đấy! Tháng 5 đấy! Hoa phượng đấy!
Và hôm qua tôi thấy bạn…Bạn đang thấp thỏm chờ ánh lửa cuối trời. Tháng 5 níu lấy người đi mà như nói rằng Chỉ mai đây thôi loài hoa nắng ấy sẽ lấp đầy khát khao, mong ngóng trong bạn. Tôi có thấy gì đâu…Chỉ thấy từ bạn lửa rạo rực tự thân dấn.
Nhớ không bạn? Có nhớ ngọn lửa vẫn cháy dù mưa dập gió vùi??? Cánh đỏ thắm mỏng manh mà kiên cường. Cành khẳng khiu như muốn ôm trọn cả bầu trời. Mưa như trút giận hờn lên hoa. Từng chùm hoa đung đưa như ánh lửa bập bùng tiếng trống gọi tuổi thơ.
Mưa xuống…Nắng lên…Tuổi thơ như cánh phượng khát mưa trở đầy nắng. Khi giọt long lanh chưa kịp tan, hạt ngọc đã vội len mình. 1cánh, 1 bông, 1 chùm…1 góc trời lộng lẫy kiêu sa- loài hoa nắng tháng 5
vậy là Hải Phòng đã rực màu hoa phượng. Mấy hôm nữa 55 năm giải phóng Hải Phòng tưng bừng lắm em nhỉ?
Trả lờiXóahè phượng nở...
Trả lờiXóahạt điều rang muối